Cái bạn Nhím nhà mình chẳng có gì
nổi trội đâu, đấy là còn không muốn nói rằng có nhiều điểm còn thua
kém bạn bè. Nhưng cái bệnh sớm làm ngôi sao thì bạn ngấm nhanh lắm, phát
huy tối đa lắm.
Nào là cũng giống như Thu Minh không cho thần tượng Việt Nam Idol 2011 hát “ Đường Cong” nữa với lí do độc quyền. Thế là bao nhiêu khán giả mất đi cơ hội được thưởng thức một bài hát đầy " đường cong" qua giọng hát của Uyên Linh trong tiếc nuối mà không làm gì được. Thì bạn Nhím này cũng thế .Bạn ấy cho rằng những bài hát bạn đã thuộc, hoặc hơi hơi thuộc thì đấy có nghĩa thuộc riêng quyền sở hữu của bạn. Chỉ riêng bạn có quyền được cất giọng oanh vàng thỏ thẻ, ngọng lứu ngọng lô lên đơn ca. Và đố ai cất nổi lên một câu để hát cùng song ca, mặc dù đã tôn bạn lên làm "thần tượng". Bạn ấy sẽ gào lên để cho người kia im giọng. Vậy nên cả ngày chỉ thấy bạn ấy nghêu ngao, líu lo với cái bài hát câu được câu mất vì chẳng ai có thể xen vào mà chỉnh cho bạn một từ, nên mãi cái bài hát ấy sẽ chẳng được thêm một từ mới nào cho hòan chỉnh lấy một câu.
Ngay cả việc sử dụng đồ đạc cũng độc quyền không kém. Đồ của ai người đấy dùng, nên không ai nhìn thấy cảnh điện thoại của bố mà mẹ cầm được hoặc điện thoại của mẹ mà bố lại sờ đến. Thậm chí cả máy tính, giày dép nói chung là tất tần tât những gì của ai bạn phân biệt rành mạch rõ ràng và chỉ có người nào sử dụng đồ đạc của người đây thôi. Còn riêng bạn được sử dụng của 2 người và nếu người đó cũng độc giống bạn, thì ngay lập tức bạn chuyển đổi ngay lại " Cụa Bạo Nọc tứ, của Bạo Nọc nhá", và đương nhiên đồ đấy chuyển ngay sang quyền sở hữu của người bạn.
Haizz, Nhiều lúc thấy cái bệnh này cũng khó chịu lắm , nên mẹ cũng đã lên mạng search và hỏi han các bậc tiền bối xem là bệnh gì, thì có người phán theo ngôn ngữ hiện đại có thể gọi "độc quyền", ngôn ngữ dân gian là " thần giữ của " ngôn ngữ Hit le là " độc tài, độc chiếm" ....
Nói chung dù ngôn ngữ gọi là gì đi nữa, thì các nhà thông thái đã phán cái bệnh này là bệnh nan y, cách điều trì là phải kiên trì nhẫn nại, cộng với hàng ngày uống thuốc "kháng sinh liều cao" của mẹ thì mới có hi vọng bệnh khỏi được.
Nào là cũng giống như Thu Minh không cho thần tượng Việt Nam Idol 2011 hát “ Đường Cong” nữa với lí do độc quyền. Thế là bao nhiêu khán giả mất đi cơ hội được thưởng thức một bài hát đầy " đường cong" qua giọng hát của Uyên Linh trong tiếc nuối mà không làm gì được. Thì bạn Nhím này cũng thế .Bạn ấy cho rằng những bài hát bạn đã thuộc, hoặc hơi hơi thuộc thì đấy có nghĩa thuộc riêng quyền sở hữu của bạn. Chỉ riêng bạn có quyền được cất giọng oanh vàng thỏ thẻ, ngọng lứu ngọng lô lên đơn ca. Và đố ai cất nổi lên một câu để hát cùng song ca, mặc dù đã tôn bạn lên làm "thần tượng". Bạn ấy sẽ gào lên để cho người kia im giọng. Vậy nên cả ngày chỉ thấy bạn ấy nghêu ngao, líu lo với cái bài hát câu được câu mất vì chẳng ai có thể xen vào mà chỉnh cho bạn một từ, nên mãi cái bài hát ấy sẽ chẳng được thêm một từ mới nào cho hòan chỉnh lấy một câu.
Ngay cả việc sử dụng đồ đạc cũng độc quyền không kém. Đồ của ai người đấy dùng, nên không ai nhìn thấy cảnh điện thoại của bố mà mẹ cầm được hoặc điện thoại của mẹ mà bố lại sờ đến. Thậm chí cả máy tính, giày dép nói chung là tất tần tât những gì của ai bạn phân biệt rành mạch rõ ràng và chỉ có người nào sử dụng đồ đạc của người đây thôi. Còn riêng bạn được sử dụng của 2 người và nếu người đó cũng độc giống bạn, thì ngay lập tức bạn chuyển đổi ngay lại " Cụa Bạo Nọc tứ, của Bạo Nọc nhá", và đương nhiên đồ đấy chuyển ngay sang quyền sở hữu của người bạn.
Haizz, Nhiều lúc thấy cái bệnh này cũng khó chịu lắm , nên mẹ cũng đã lên mạng search và hỏi han các bậc tiền bối xem là bệnh gì, thì có người phán theo ngôn ngữ hiện đại có thể gọi "độc quyền", ngôn ngữ dân gian là " thần giữ của " ngôn ngữ Hit le là " độc tài, độc chiếm" ....
Nói chung dù ngôn ngữ gọi là gì đi nữa, thì các nhà thông thái đã phán cái bệnh này là bệnh nan y, cách điều trì là phải kiên trì nhẫn nại, cộng với hàng ngày uống thuốc "kháng sinh liều cao" của mẹ thì mới có hi vọng bệnh khỏi được.
Hàng ngày, việc chính của
bạn là lôi cái xe ra sửa. Sửa kiểu của bạn là, lấy cái tô vít, hoặc cà
lê ngoáy vào chỗ có ốc vít. Bắt chước bố í mà. Đang sửa, thì bị mẹ mắng
nên mếu, híc híc, thương ghê.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét