Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Nhọc nhằn tháng 7



Trời hôm nay đổ mưa. Mưa cũng không còn lạ nữa cho cái tháng 7 lắm bão này. Đầu tháng thì toàn thấy mưa về chiều, rồi lại chuyển sang mưa về đêm. Ban ngày bất chợt lúc nắng lúc mưa. Giờ thì mưa rả rích cả ngày.

Tháng 7 cũng quả nhọc nhằn khó khăn. Liên tiếp những rắc rối bủa vẩy, dồn dập. Nhưng theo bản năng những cơn đau tự biết đường đi vào những ngăn thích hợp. Nếu là tình cảm, vẫn đau ở tim. Nếu là kinh tế vẫn đau ở đầu. Còn nếu là các mối quan hệ, vẫn là những trăn trở suy nghĩ. Còn đau thân xác vẫn nhức nhối, ngoài da.

Cái tuổi băm vài nhát đã cho mình cách tiết chế, điều hòa cơ thể để cố cho là nỗi đau sẽ chỉ là một rắc rối nhỏ trong cuộc sống nên nổi đau/ buồn là những nhức nhối, âm ỉ, tan chảy trong người, dồn lên đến nào chỉ muốn nổ tung thế nhưng vẻ bề ngoài của nó hiện lên lại là một phụ nữ nhẹ nhàng và trầm tình hơn. Đấy là vẻ của một người đang chán, đang hết sinh lực nhưng lại ươm thêm một mầm sống mới.

Từ bé đến lớn có rất nhiều điều mình tự ti về bản thân nhưng nhờ có sự lạc quan giúp mình lấy lại cân bằng trong cuộc sống. Lạc quan ngay cả trong tình trạng tồi tệ nhất. Có lẽ  bởi mình biết tìm ra một con đường khác để bước đi khi đường cũ đã rẽ vào ngõ cụt.

Ban đầu cái điều này vẫn chỉ là những thoáng nghĩ trong đầu. Chỉ thấy người đàn ông của mình thốt lên, mình mới thấy hắn thật may mắn vì thấy hắn cứ nhẹ tâng với đời để dồn lực cho kinh tế.

Ngó sang đứa con gái bên cạnh, quả thật nó cũng làm mình nhẹ tâng với đời vì cái có mặt nó cũng nào cũng vui tươi hớn hở. Chả có lúc nào thấy nó không bận rộn. Dẫu có hôm đến 11:30 đêm tắt đèn đi ngủ vẫn thấy quá luyến tíếc vì thiếu thời gian để chơi.
 

Dường như thử thách, chông gai và phiền muộn vẫn cố đeo bám để đo sức chịu đựng của mình thì phải. Nên kéo dài sang tận tháng 8. Khi rắc rối này vừa trôi đi, rắc rối kia lại xuất hiện nhưng trong lòng vẫn tự nhủ " Chả sao cả, vì ngày mai trời lại sáng mà".

Lâu lắm mới có một sáng thứ 7  một mình ở nhà. Ngồi bên khung cửa, gió mát lộng, ngắm từng hạt mưa rơi, xa xa hoa lá đang rực rỡ thấy tâm hồn mát rượi và lòng lại vui phơi phới.

PS: Tâm trạng từ tháng 7 và tháng 8, viết ra cũng từ lâu rồi. Hôm nay hứng mới dâng trào nên mới nhấn nút được nút post.




7 nhận xét:

  1. Đúng là entry nhiều tâm sự chị nhỉ.
    Em cũng đang cố gắng và tiết chế để mỗi khi gặp " khó khăn" thì không hét lên, không ủ rũ, không quá tiêu cực. Và tìm con đường khác như chị đây!
    Ảnh chị chụp ở đâu mà đẹp thế chị?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ảnh chụp ở bản Hiêu, một vùng cao của người Mường ở tỉnh Thanh Hóa. Bản này cao chót vót, trèo đèo lội suối để lên. Bản chỉ có vài nóc nhà thôi em ạ. Khác hẳn nước Đức em nhỉ?

      Xóa
  2. Đúng là sau cơn mưa trời lại sáng em nhỉ. Tháng 7 tháng 8 qua lâu rồi, hãy để cho nó trôi qua với những nhọc nhằn khó khăn hay rắc rối. Mở lòng đón những mùa mới em nhé :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn chị, bây giờ đời lại đẹp rồi hihi

      Xóa
  3. Nhìn em thì lúc nào cũng thấy tràn đầy sức sống và tươi trẻ ý, Hoa ạ! Ko thấy vết dấu nào của nhọc nhằn. Cứ như thế nhé! Vì nhọc nhằn cũng là 1 phần của cuộc sống thôi, cứ nhẹ tâng mà đi qua em nhé

    Trả lờiXóa
  4. Tháng 7 có những nhọc nhằn để đến bây giờ đời đã tươi đẹp rồi! Chúc mừng em nhé!
    Nói thật là nhìn mặt Hoa chị chả thấy có sự nhọc nhằn nào hết á..lúc nào cũng phơi phới hết í!
    p/s: Đọc tít..cứ ngỡ mẹ H đang nhầm tháng..hóa ra là giờ mới có hứng. Và mong những ngày tiếp theo có hứng nhiều hơn nữa nhá!

    Trả lờiXóa
  5. Thấy bài thì đúng là mới nhưng tâm trạng phức tạp này thì đúng là đã lâu rồi, đã post lên được rồi tức là cũng qua được rồi phải không mẹ Nhím?

    Trả lờiXóa